BẢNG BÁO GIÁ

Thursday, September 29, 2022

BẢNG BÁO GIÁ SÁCH

Thư viện xin được giới thiệu:


1. Thông Điệp Từ Các Đấng Sáng Tạo - giá 268k

2. Ba Làn Sóng Tình Nguyện Viên và Trái Đất Mới - 250k

3. Từ Sau Khi Chết Đến Tái Sinh - 186k

4. Những Người Trông Nom Trái Đất - 212k


Để đặt sách bạn vui lòng ck cho Thư viện theo stk này:

19031109302019 Nguyen Tuyet Ngoc Tuyen - Techcombank

0071003875435  Nguyen Tuyet Ngoc Tuyen  _ Vietcombank 


Sau đó, bạn cho Thư viện xin thông tin người nhận. Khi nào nhận sách thì bạn thanh toán tiền ship nhé!


MUA SÁCH GỌI NGAY

0938 134 390 PHONE / ZALO

RitaTuyen@gmail.com


NHỮNG NGƯỜI TRÔNG NOM TRÁI ĐẤT – Chương 2: Thuộc địa bị thất lạc

 NHỮNG NGƯỜI TRÔNG NOM TRÁI ĐẤT – Chương 2: Thuộc địa bị thất lạc

CHƯƠNG 2:

THUỘC ĐỊA BỊ THẤT LẠC

Vài tuần sau, Phil đi qua cảnh đó một lần nữa. Khi thang máy mở ra, anh thấy hình ảnh lởm chởm, hoang vắng và tang thương sừng sững tựa vào bầu trời màu đỏ. Rõ ràng là tiềm thức của anh nghĩ đó là lúc anh phải đối mặt với kiếp sống này vì nó liên tục cho phép cảnh tượng đó lẻn vào các phiên thôi miên. Lần này anh quyết định bước ra khỏi thang máy và đi vào cảnh giới đó để khám phá và tìm hiểu xem điều gì đã làm anh khó chịu. Giờ anh đã biết nếu anh không thoải mái với những gì mà anh xem, thi tôi sẽ luôn để cho anh lựa chọn rút lui. Điều này đã cho anh một cảm giác an toàn ngay cả trong một môi trường xa lạ như vậy. Vì thế, anh cho phép mình bước vào hiện trường và ngay lập tức đã bị một cảm giác đau buồn lớn xâm chiếm. Anh mô tả những gì anh nhìn thấy:

Phil: Có gió… cát, và bụi bặm. Tôi cảm nhận được nó và nhìn thấy nó. Bầu trời màu đỏ cam. Tôi đang đứng bên ngoài một chiếc tàu vũ trụ. Có một khu đất trống nơi chúng tôi hạ cánh. Tôi nhìn vào vật hình tròn, nó ở bên phải của tôi.

Từ mô tả trên tôi (Dolores) đã nghĩ rằng nơi này không phải thuộc về Trái Đất. Nó có đặc trưng của thế giới khác. Và khi anh đề cập đến tàu vũ trụ, tôi chắc chắn rằng anh đã nhìn thấy một kiếp sống quá khứ không phải trên Trái Đất. Cuối cùng thì tôi cũng đạt được mong muốn khám phá thế giới khác.

Ngọn tháp dường như làm từ một tảng đá kỳ lạ. Nó nổi bật giữa các đỉnh nhọn khác vì nó có cấu trúc kỳ lạ và có một vật hình dạng cái bánh rán bao quanh đỉnh. Anh tiếp tục mô tả:

P: Có một vài túp lều bên phải, là khu vực lưu trữ đồ vật… (buồn bã) mà hiện nay bên trong đều trống không.

D: Có ai khác ở cùng với anh không?

P: (giọng nói của anh trở nên u sầu.) Chỉ có những người trên tàu. Chúng tôi đến đây để tiếp tế và kiểm tra hoàn cảnh sống của các nhà khoa học trên hành tinh này. Họ là những công dân đến từ hành tinh chúng tôi đang sống. Tuyến đường thường xuyên của chúng tôi là các tuyến đường thương mại. Đại khái đây là con đường tắt nằm trong một phần riêng biệt của thiên hà này. Họ đến đây vi một cuộc thử nghiệm, mục đích duy nhất là khai thác và nghiên cứu khoa học.

D: Bạn có biết họ đã ở trên hành tinh này được bao lâu rồi không?

P: Thời gian không tương quan đến năm của Trái Đất, nhưng họ đã ở đây và nghiên cứu được… bảy chronometers, mặc dù tôi không thể giải thích chronometers là thời gian bao lâu.

D: Có phải đó là một thời gian dài? P: Vâng.

D: Đã qua bao lâu rồi bạn chưa đến hành tinh này để cung cấp nguyên vật liệu? P: Chúng tôi đến mỗi hai chronometers thời gian.

D: Có phải những người này tình nguyện làm công việc này? P: Vâng, tất cả công việc là tự nguyện. Không có sự bắt buộc.

Mặc dù tôi rất quan tâm đến diễn biến của câu chuyện và tìm ra lý do đau buồn của Phil, nhưng sự tò mò của tôi đã thắng và tôi hỏi anh mô tả hình dáng của những người trên tàu. Anh nói rằng họ có tầm vóc nhỏ với đầu hói lớn, da sáng và không có nhiều cơ bắp.

D: Có phải họ có thể chất như con người, với một hệ thống tuần hoàn?

P: Họ giống người của Trái Đất. Họ có hai cánh tay và hai chân, có đôi mắt, tai và một cái miệng, nhưng họ không có mũi. Không có nhu cầu cho mũi. Đây là một phần của sự tiến hóa. Miệng chỉ là một khe hở và mục đích duy nhất của nó là để hút không khí. Không có lưỡi hoặc dây âm thanh để nói bởi vì toàn bộ quá trình giao tiếp là dùng thần giao cách cảm.

Sự mô tả nghe có vẻ hơi quái dị nhưng dường như Phil không bận tâm khi nhìn họ. Sau đó anh cho biết anh cảm thấy rất thoải mái ở cùng với những sinh vật ngoài hành tinh.

D: Những người này có ăn thức ăn không? P: Vâng. Nó được đưa vào khe hở.

D: Họ có người nam và nữ không?

P: Mọi người chúng tôi là cả nam và nữ, tất cả cá thể của giống loài này đều là vậy. Vào lúc đó tôi chỉ biết một cách mơ hồ câu nói của anh. Tôi không chắc liệu ý của anh thì họ là “lưỡng tính” hay ý là họ không có giới tính? Nhưng ý rõ ràng họ là một loại sinh vật sanh nở bằng một số phương pháp khác với cách của người Trái Đất chúng ta.

P: Chúng tôi có sự kết hợp của cả hai giới, là một sự pha trộn của cả hai giới tính nam và nữ.

Tôi rất tò mò về điều đó. Họ sinh sản như thế nào? Hay là họ sống lâu hơn nên không cần phải sinh sản?

P: Họ sống lâu hơn; Tuy nhiên, không phải vĩnh viễn, cho nên sinh sản là cần thiết. Họ sắm những vai trò khác nhau, nhưng không có phân chia rõ ràng như người trên Trái Đất.

Sự tò mò của tôi tạm thời được giải quyết. Tôi trở lại với câu chuyện.

D: Bạn nói rằng bạn đã đến hành tinh đó để tiếp tế cho các nhà khoa học? Vậy những nhà khoa học này ở đâu?

P: (Đau buồn) Tất cả được chôn trong đất, ngoại trừ một người. Có tất cả là mười hai người. Người sống sót cuối cùng có nhiệm vụ chôn cất những người khác, và hài cốt của người cuối cùng nằm chung với những người khác, chỉ có điều là nằm trên mặt đất.

D: Bạn có biết những gì xảy ra với họ không?

P: Vâng, cái tháp bằng đá nguyên khối kia, ngọn tháp ấy chứa các hồ sơ ngoại cảm của những gì đã xảy ra ở đây. Họ chết vì đói và khát, hoặc lý do nào đó tương tự. Một cái chết rất chậm và đau đớn.

Đây có phải là lý do anh ta miễn cưỡng xem lại cảnh này? Dường như anh ta rất đau đớn khi nói về nó. Tôi đã đề nghị anh nói ra suy nghĩ và thảo luận về những hồi ức đó. Tôi nói với anh, nói ra những chuyện buồn thường là phương pháp rất hữu ích giúp anh không còn cảm thấy khó chịu nữa.

D: Các nhà khoa học không có cách nào để trồng ra lương thực cho riêng mình sao?


P: Không có gì trên hành tinh có thể hỗ trợ sự tăng trưởng một cách tự nhiên. Hãy tưởng tượng nếu bạn có một khu vườn trong sa mạc phía tây nam (của Mỹ), nó giống như vậy. Đất đá bị trơ trọi cằn cỗi, cằn cỗi như bất kỳ mãnh đất nào bạn có thể tưởng tượng trên hành tinh Trái Đất này. Tuy nhiên khu vực này có khoáng sản phong phú, và đó là mục đích các nhà khoa học này đến đây. Họ là những người kỹ sư khai khoáng.

D: Bạn nói “khát hoặc tương tự.” Nói cách khác, không có bất kỳ chất lỏng nào để uống sao?

P: Đúng vậy. Tất cả mọi thứ đều cạn sạch, điều đó sẽ không xảy ra nếu chúng tôi đến đúng thời gian. Phi thuyền đó đã mang nguồn lương thực tiếp tế nhưng bị hư sau khi rời trạm một thời gian ngắn, là một trạm trong không gian chứ không phải trên hành tinh nhà của chúng tôi. Sự hư hại rất lớn và khó sửa chữa, chúng tôi không thể sửa chữa “ngay tại chỗ” mà phải quay về trạm không gian. Bởi do phải quay trở lại trạm không gian mà gây ra sự chậm trể. Chúng tôi đi làm việc ở những nơi xa nhà, cũng giống bạn trên Trái Đất bây giờ. Nhưng tốc độ vận chuyển của chúng tôi nhanh hơn nhiều, vì vậy chúng tôi mất ít thời gian hơn khi di chuyển đến các nơi… À, tôi đang so sánh tỷ lệ khoảng cách, thời gian và vận tốc giữa Trái Đất và hành tinh đó.

Đây là một sự kiện kỳ lạ mới xuất hiện. Tôi chưa bao giờ có một đối tượng trong lúc thôi miên có thể so sánh thời gian ở trong quá khứ với thời gian ở cuộc sống hiện tại, trừ khi họ đang ở trong trạng thái thôi miên không sâu. Khi họ ở trong trạng thái “nửa thức nửa ngủ” họ thường thấy mù mờ khó hiểu và thường cố gắng so sánh mọi thứ với những gì quen thuộc ở thế giới hiện tại. Điều này không xảy ra khi đối tượng ở trạng thái thôi miên sâu hơn. Thông thường khi họ đang ở trong thôi miên sâu như Phil bây giờ thì thế giới hiện tại sẽ không còn hiện hữu trong tâm thức của họ. Họ hoàn toàn đắm mình trong không gian và thời gian họ đang trải qua. Sau khi tôi biết rằng tôi đang đối diện với một loại năng lượng hoàn toàn khác với các đối tượng thôi miên trước đây thì mỗi phiên thôi miên sau đó trở nên chắc chắn hơn. Tôi thấy những so sánh này của Phil rất hữu ích, nếu không, tôi sẽ không biết làm sao để so sánh sự vật ở những không gian khác với những gì chúng ta quen thuộc ở thế giới này. Đây là một điều mà tôi đã thiếu xem xét khi tôi khao khát được khám phá cuộc sống ở không gian bên ngoài Trái Đất. Thực tế là các đối tượng sẽ không thể diễn đạt tốt những gì anh ta đang nhìn thấy nếu thiếu đi sự so sánh.

D: Vâng, mặc dù sự chậm trễ gây ra cái chết của các nhà khoa học, tôi muốn bạn hiểu rằng dó không phải là lỗi của bạn. Điều này thì bất cứ ai cũng không thể làm gì hơn.

P: Không, nhưng gánh nặng tâm lý vẫn còn đó. Nó không phải là một gánh nặng tội lỗi mà là sự đau buồn và hối tiếc.

D: Vậy anh có kế hoạch gì?

P: (Thở dài) Chúng tôi đang tranh luận xem có nên mang hài cốt của họ về hành tinh nhà hay để họ lại đây. Cuối cùng chúng tôi cũng đồng ý để họ lại… Vì chúng tôi cảm thấy họ mong muốn như thế, cảm thấy họ sẽ tự hào ra đi vì sứ mệnh của họ. Và như thế, mười hai thành viên được chôn cất. Các hồ sơ ghi chép trong việc nghiên cứu và những mẫu thí nghiệm của họ được thu thập và mang khỏi hành tinh đó. Bảy người chúng tôi cũng chia sẻ cảm giác đau buồn với nhau, và cùng đồng thuận rằng không nên tiếp tục việc gởi người đi đến những thuộc địa xa xôi làm việc để tránh những điều tương tự có thể xảy ra một lần nữa.

D: Nhưng bạn cũng biết những người tiên phong và nhà thám hiểm luôn muốn đi xa hơn.

P: Chúng tôi không phải là những người có thể ra lệnh hay cấm đoán những ai muốn đi khám phá những nơi xa xôi. Các nhà khoa học sẽ làm những gì họ muốn và chúng tôi sẽ hỗ trợ và tiếp tế họ đầy đủ. Nhưng sự đồng thuận của chúng tôi – những người tiếp tế – là cần thiết, là không ai được cho phép đi đến bất kỳ nơi nào quá xa.

Tôi không muốn cậu ta giữ lại bất cứ cảm giác tội lỗi nào trong ý thức của mình. Tôi rất cẩn thận không để cho bất cứ điều gì từ kiếp sống quá khứ ảnh hưởng đến cuộc sống này.

D: Tôi muốn bạn hiểu rằng bạn không có lỗi đối với điều đã xảy ra. Bạn biết được điều đó không? Cá nhân bạn không phải chịu trách nhiệm về việc này.

P: Tôi hiểu rõ điều đó.

Rõ ràng là gánh nặng đã được gỡ xuống khỏi anh ta, một gánh nặng mà thậm chí anh ta còn không có ý thức được.


MUA SÁCH GỌI NGAY

0938 134 390 PHONE / ZALO

RitaTuyen@gmail.com

 






NHỮNG NGƯỜI TRÔNG NOM TRÁI ĐẤT – Chương 1: Đứa Con Của Ngôi Sao


NHỮNG NGƯỜI TRÔNG NOM TRÁI ĐẤT 

– Chương 1: Đứa Con Của Ngôi Sao


Ta đã tìm thấy một dấu chân lạ
Trên bờ của những điều chưa biết đến
Trong say mê ta xây nên những câu chuyện diệu kỳ
Rồi lý giải từng chút ngược dần lên gốc rễ
Và cuối cùng khi toàn bộ được gắn kết
Sinh vật kia đã hiện rõ nguyên hình
Và… thật ngớ ngẩn khi nó chính là… ta!
Sir Arthur Stanley Eddington (1882 – 1944)

Trích Không gian, Thời gian và Trọng lực – chương 12 (1920)


CHƯƠNG 1:
ĐỨA CON CỦA NGÔI SAO
 
“Người ngoài hành tinh” hiện tại đang sống trên Trái Đất. Họ không còn được coi là người ngoài hành tinh trên những hành tinh xa xôi hay lượng lờ xung quanh Trái Đất trên những chiếc phi thuyền không gian. Họ đang ở khắp nơi, lẫn lộn trong nhóm bạn bè của bạn, là những người hàng xóm, hoặc ngay cả là những người bà con của bạn. Tất cả chúng ta có liên quan với nhau, bởi họ là ông bà tổ tiên của chúng ta. Dòng máu của họ chảy trong người chúng ta. Chúng ta và những người ngoài hành tinh giống như anh em của nhau như chúng ta là anh em của muôn loài vậy.

Điều này đã được tiết lộ cho tôi thông qua sự tìm hiểu chuyên sâu trong một năm dài làm việc miệt mài. Chúng tôi đã liên lạc với họ qua thôi miên. Tôi thường xuyên qua thời gian và không gian để ghé thăm Trái Đất trong quá khứ và tìm hiểu về lịch sử của nó và cuộc sống của nhân loại lúc bấy giờ. Nhưng trước khi tôi làm việc với Phil D., tôi chưa bao giờ đến thăm các hành tinh khác. Tôi đã luôn luôn mong muốn được thăm thú những hành tinh khác. Chắc chắn có một số nhân loại cũng đang trãi nghiệm cuộc sống ở đâu đó ngoài Trái Đất này. Ý tưởng này đã cuốn hút tôi, nhưng cho đến nay tôi chưa gặp được đối tượng thích hợp để hợp tác trong công việc nghiên cứu này. Tôi nghĩ sẽ rất khó tìm được, nhưng tin tưởng sớm muộn gì cũng tìm được người đó hay có lẽ người đó sẽ tìm đến tôi. Tôi nghĩ rất khó nhận ra những người như vậy. Họ rất khéo léo ngụy trang, hay thậm chí ngay cả họ cũng không biết về bản thân mình bởi vì tiềm thức của họ bảo vệ họ.

Trước khi bắt đầu hành trình bất ngờ này tôi đã bị tẩy não, hầu như tất cả chúng ta đều nghĩ bất cứ điều gì liên quan đến người hành tinh đều rất đáng sợ và xấu xa. Những gì chúng ta không hiểu chúng ta tự nhiên sẽ sợ hãi. Tôi đã khá ngạc nhiên khi thấy một hình ảnh hoàn toàn khác với các sinh vật được trình bày qua những bộ phim truyền hình và những câu chuyện khoa học viễn tưởng. Phải mất nhiều thời gian chúng ta mới có thể vượt qua ảnh hưởng của sự tẩy não đầu óc qua nhiều năm, và những ý nghĩ hằng sâu trong đầu óc chúng ta và ngay cả trong tinh thần của chúng ta. Đó chỉ là một sự hiểu lầm.

Công việc của tôi với Phil đã bắt đầu khá tình cờ. Tôi có những cuộc hẹn với nhiều dạng người khác nhau, những người muốn tìm hiểu đời sống quá khứ qua thôi miên. Đối tượng thôi miên của tôi bao gồm tất cả các loại người. Tất cả họ đều có lý do riêng muốn khám phá những khả năng hồi quy (quay về tiền kiếp). Tôi thường tới nhà của họ để thực hiện các buổi thôi miên bởi vì mọi người ai cũng cảm thấy thoải mái hơn trong một môi trường quen thuộc, và họ sẽ không cảm thấy sợ hãi bởi những ý tưởng này. Tôi đã tiến hành thôi miên hầu hết trong các hoàn cảnh có thể tưởng tượng, từ một nơi cư trú sang trọng đến nơi ở đơn giản nhất, trong phòng khách sạn, hay thậm chí ở các doanh nghiệp và các cửa hàng sau giờ làm việc. Tôi đã phải học thích nghi và cảm thấy thoải mái ngay cả trong những tình huống khó xử, bởi vì tôi tin rằng sự thoải mái của đối tượng được thôi miên là quan trọng nhất, điều đó sẽ giúp họ phát triển sự tin tưởng. Công việc của tôi có lúc đưa tôi đến một số địa điểm kỳ lạ bất thường và tôi phải lái xe rất xa đến địa điểm gặp mặt, cuối cùng tôi đã phải vạch ra một giới hạn, là tôi sẽ không đi xa hơn 50 dặm. Bất cứ ai sống xa hơn sẽ phải sắp xếp để gặp tôi ở nhà một người bạn của họ. Tôi sợ mất bất cứ vị khách nào vì biết đâu người đó có thể là người tôi tìm kiếm để làm việc với tôi; người có thể cung cấp thông tin cần thiết để bắt đầu đi vào một cuộc hành trình thú vị. Không có cách nào để biết được một người thích hợp hay không từ dáng vẻ bên ngoài, và tôi cũng không thể nào biết trước những gì tôi đang tìm kiếm cho đến khi tôi tìm thấy nó. Đây là bình thường, không ai thể hiện rõ bên ngoài cho ta biết rằng họ đã từng có các cuộc phiêu lưu ở chiều không gian hay thời gian khác.

Tôi có một cuộc hẹn với một người nữ doanh nhân trẻ đã ly dị và tôi đã lái xe gần mốc giới hạn (50 dặm) của tôi để có một buổi thôi miên trong nhà cô. Hai lần trước, cô ấy đã lập một cuộc hẹn nhưng vào phút cuối cùng đã hủy bỏ. Tôi thường nghi ngờ cô ấy chưa sẵn sàng cho việc trở về quá khứ. Nó được thể hiện rất rõ ràng. Có lẽ trong tiềm thức cô ấy sợ những gì cô ấy sẽ tìm thấy nếu cô nhìn vào quá khứ bí ẩn của mình. Tôi đã không thúc hối cô ấy, tôi bận rộn làm việc với nhiều khách khác. Khi tôi lái xe vào thị trấn nhỏ, tôi nghĩ rằng cuối cùng cô ấy cũng đã vượt qua chướng ngại tâm lý, bởi vì lần này cô đã không gọi cho tôi hủy bỏ cuộc hẹn.

Tuy nhiên khi tôi tiến vào con đường gần nhà cô ấy, tôi đã không nhìn thấy chiếc xe của cô ấy. Thay vào đó, ở lối dành cho xe đậu, tôi nhìn thấy một chiếc xe tải màu vàng quen thuộc với tấm quảng cáo của một cửa hàng sửa chữa điện tử tại địa phương được trang trí bên hông chiếc xe đó. Suy nghĩ đầu tiên của tôi là cô ấy đã quên cuộc hẹn của chúng tôi và đã hẹn thợ đến sửa chữa truyền hình. Đây là điển hình của cô ấy, và tôi biết tôi không thể tiến hành một phiên thôi miên trong bầu không khí đó. Khi tôi bước ra khỏi xe, tôi thấy một tờ giấy ghi chú trên cửa nhà cho biết cô ấy bận đột xuất nhưng cô đã sắp xếp một người khác thay thế để tôi sẽ không phí một chuyến đi dài không công. Ghi chú nói rằng thân chủ mới của tôi, Phil D., đang chờ đợi bên trong. Đó là bản tính của cô ấy, thường hay thay đổi ở giờ phút cuối cùng, vì vậy tôi đã không hoàn toàn ngạc nhiên.

Và như vậy, đối tượng thôi miên của tôi sẽ hoàn toàn là một người xa lạ, không phải là một sự sắp xếp lý tưởng. Tôi không mong đợi nhiều kết quả từ phiên thôi miên này. Đối tượng mới có thể thường khó làm việc chung, đặc biệt là nếu họ không có kiến thức về thôi miên từ trước. Họ thường sẽ bảo vệ bản thân – không thả lỏng, và trong quá trình thôi miên tôi phải cố gắng xây dựng lòng tin của họ đối với tôi, điều này rất quan trọng giữa mối quan hệ của chúng tôi trong công việc này. Tôi hoàn toàn tin rằng đây chỉ là một lần thử nghiệm đối với Phil và chắc tôi sẽ không bao giờ nhìn gặp lại Phil nữa.

Hóa ra Phil là một người đàn ông trẻ tuổi tóc đen đẹp trai, 28 tuổi, ít nói, và tôi nghĩ là khá nhút nhát. Nhưng sau đó tôi thấy đây chỉ đơn thuần là một sự trầm tính nhưng tự tin. Anh ta tự kinh doanh công việc sửa chữa điện tử mà không làm việc trong gara của bố mẹ anh. Anh lớn lên từ một gia đình lớn, là một trong số năm người con, và sống ở nhà. Chỉ có một điều bất thường về anh ta là anh là một người trong cặp song sinh giống nhau. Sau một thời gian tôi phát hiện ra nhiều điều về Phil. Anh dường như có chút quan tâm đến phái nữ nhưng chưa bao giờ có một mối quan hệ nghiêm túc, điều này rất đáng làm ngạc nhiên vì bề ngoài anh ấy khá hấp dẫn. Anh đã trải qua thời gian trong Hải quân, nơi anh đã học chuyên ngành điện tử. Một trong những điều đầu tiên mọi người hỏi tôi về một thân chủ xuất sắc là người đó có niềm tin tôn giáo gì. Bằng cách nào đó mọi người cho rằng để có những khả năng (tâm linh) này, đối tượng được thôi miên phải có một nền giáo dục tôn giáo không chính thống. Điều này rất xa sự thật, mọi niềm tin tôn giáo đều được đại diện. Nó ảnh hưởng rất ít đến các loại thông tin tôi nhận được (qua thôi miên). Phil lớn lên trong một môi trường Thiên Chúa giáo nghiêm chỉnh và phục vụ công việc trợ giúp mục sư trong các buổi lễ trong nhà thờ địa phương, tham gia vào các buổi lễ đạo, đám tang và tuân giữ ngày nghỉ. Anh theo học một trường Công giáo dưới sự hướng dẫn của nữ tu cho đến lớp bảy cho nên anh được dạy nhiều giáo lý. Trong hoàn cảnh đó, thật sự khó cho anh để có những suy nghĩ về luân hồi. Nhưng anh đặc biệt quan tâm đến những điều huyền bí, đã đọc nhiều sách, và muốn thử tìm về quá khứ bởi vì hiếu kỳ. Anh rất đáng yêu, và có vẻ thoải mái với tôi cùng với các gợi ý thôi miên của tôi từ lúc bắt đầu.

Phiên thôi miên đầu tiên xảy ra giống như tôi đoán trước. Mặc dù anh nhập vào tĩnh lặng một cách dễ dàng ở mức độ trung bình, anh không đối thoại nhiều. Giọng nói của anh lầm bầm và nhỏ nhẹ làm tôi rất khó khăn nghe được câu trả lời của anh là “có” hoặc “không”. Đây là một vấn đề phổ biến và thường xảy ra khi đối tượng ờ trong tâm trạng rất thoải mái. Những câu trả lời của họ đến từ từ như thể họ đang uể oải nói chuyện trong giấc ngủ của họ. Họ trở nên bị thu hút vào những gì họ đang nhìn thấy và sẽ không tình nguyện truyền đạt tin tức trừ khi được hướng dẫn để làm như vậy. Tôi không muốn làm việc cứng ngắc như thế này nữa. Tôi muốn có một dòng chảy giao tiếp tự do, và đó là một trong những lý do tại sao tôi tìm kiếm một trạng thái thôi miên sâu.

PHIL trở lại sự sống buồn tẻ và không yên ổn của một người đàn ông lang thang trong sa mạc (kiếp trước). Một ngày nọ, anh ta đã tìm kiếm nước uống… Sau khi anh được đánh thức anh cho biết anh thực sự có thể cảm thấy khát, nóng, khí hậu khô, và sự đau khổ của những người xung quanh. Đây là điều khá điển hình của lần đầu tiên trở về tiền kiếp. Việc linh hồn quay về một kiếp sống bình thường đơn giản là rất phổ biến khi tiềm thức lần đầu tiên khám phá những trải nghiệm mới này. Sau khi thức tỉnh, anh nói rằng anh đã nhận được ấn tượng khá sinh động, nhưng anh ấy quá thoải mái và phải nỗ lực thực sự lớn mới có thể cố gắng nói chuyện với tôi. Anh ta nói bây giờ anh biết cảm giác già là như thế nào, vì anh thực sự cảm nhận được cuộc sống già nua và mệt mỏi rã rời của một người đàn ông ở cuối cuộc đời.

Anh đã hồ hởi bởi những trải nghiệm vừa qua và háo hức muốn thử nó một lần nữa. Tôi cũng muốn nói tôi cũng có sự nhiệt tình để thử, nhưng vào thời điểm đó tôi không thích làm việc với anh ta một lần nữa, bởi vì để có được câu trả lời từ anh quá là khó khăn. Tôi thích làm việc với những người hoạt bát, tự phát và nói nhiều. Nhưng nếu ai đó muốn tiếp tục thì tôi thường đồng ý. Tôi không muốn từ chối bất cứ ai bởi vì tôi không có cách nào biết được bài học gì sẽ đến với buổi thôi miên kế tiếp mà tôi có thể gặt hái được. Vì vậy, tôi miễn cưỡng sắp xếp những cuộc hẹn cho các tuần tiếp theo. Tôi giả định rằng sau một vài phiên thôi miên, sự tò mò của anh sẽ được thõa mãn và tôi có thể tiếp tục tìm kiếm các đối tượng làm việc hiệu quả hơn.

Trong kỹ thuật thôi miên của tôi, tôi sử dụng nhiều phương pháp khác nhau và tôi cố gắng áp dụng nhiều cách cho đến khi đối tượng phát hiện một phương pháp mà họ cảm thấy thoải mái nhất. Một trong những phương pháp tôi sử dụng là “Thang Máy”. Khi đối tượng cảm thấy họ đã đi đến tầng thích hợp rồi thì cửa thang máy mở ra, họ cảm thấy mong muốn được bước ra khỏi thang máy và khám phá những gì họ nhìn thấy. Phương pháp này được thử trong phiên thôi miên lần thứ hai và chứng minh là Phil thích hợp với nó. Chúng tôi tiếp tục sử dụng nó và nó đã trở thành một công cụ rất có giá trị trong việc tiếp xúc với những nơi và những tầng (không gian) khác nhau mà chúng tôi đã đến thăm.

Trong phiên thôi miên thứ hai anh nói nhiều hơn chút. Anh nói về một kiếp sống tại Munich trong thời chiến Đức. Anh và những người khác là người Do Thái làm việc trong một lĩnh vực dân sự của chính phủ. Mặc dù gia đình của họ đã bị giết chết, họ được phép sống vì họ có những kỹ năng có thể được sử dụng. Họ phải mang băng tay bằng vải trên cánh tay để phân biệt họ là ai, anh coi điều này là xúc phạm. Anh tên là Karl Brecht, làm nhiệm vụ thảo văn thư. Anh và những người khác đã tham gia vào công việc bí mật liên quan đến việc thiết kế các căn cứ tàu ngầm, nhưng vì nó là thông tin bị cấm nên anh không muốn nói về nó. Dù những người Do Thái này có hữu ích cho sự nghiệp của Đức, họ vẫn bị làm nhục và đối xử tồi tệ bởi cấp trên của họ. Điều này khiến anh cảm thấy cay đắng. Anh ta nói khi nhìn thấy Hitler một lần trong một cuộc diễu hành, anh đã nghĩ rằng người đàn ông đó điên. Karl (Phil) qua đời khi anh và một người đàn ông khác đang bay trong một chiếc máy bay nhỏ gần biên giới Pháp. Họ đang trên đường đến các căn cứ tàu ngầm và đã bị nhầm lẫn và bị bắn hạ bởi hệ thống phòng không. Họ bị rơi vào giữa một ngôi làng nhỏ.

Khi tỉnh dậy, anh nói phiên thôi miên này có ý nghĩa đối với anh. Anh đã từng có một giấc mơ rất sinh động về cảnh chết khá giống với hoàn cảnh này. Giấc mơ đã gây một ấn tượng mạnh mẽ và lâu dài đối với anh ta. Giấc mơ làm cho anh từng nghĩ rằng anh đã ở trong quân đội Đức và bị bắn rơi trong một chiếc máy bay chiến đấu vì anh đã nhìn thấy chữ thập ngoặc trên đó. Nhưng bây giờ anh nhận ra nó là một máy bay dân sự. Điều đã làm anh khó chịu nhiều nhất trong giấc mơ là sự thờ ơ của người dân trong thị trấn nơi chiếc máy bay bị rơi. Họ đứng xung quanh và nhìn anh chết. Rõ ràng mọi người đều vui mừng vì chiếc máy bay đã bị bắn hạ. Họ đã không có vẻ xúc động bởi những gì đã xảy ra và đã không cố gắng để giúp đỡ một chút nào cả. Sự thù địch của họ làm anh tức giận, nhưng anh nói rằng cảm xúc của anh mạnh mẽ hơn trong giấc mơ so với lúc thôi miên.

Trong phiên thôi miên này câu trả lời của anh vẫn còn chậm và khó nghe nhưng nó đã được cải thiện. Anh bây giờ đã trở nên thoải mái với tôi.

Phiên thôi miên thứ ba là trở lại kiếp sống của một người phụ nữ trong một nền văn hóa cổ đại tập trung xung quanh kim tự tháp khổng lồ, và dường như nằm đâu đó ở Nam Mỹ. Rất nhiều các thông tin liên quan đến các thầy tế lễ và lễ nghi thờ phượng vào thời điểm đó. Anh kể về một buổi lễ kỳ dị đã xảy ra khi hoàng hậu qua đời. Những nữ trợ lý của hoàng hậu đã bị uống thuốc và sau đó đâm xuyên tim. Đây được coi là một vinh dự khi họ được chôn cùng hoàng hậu để họ có thể theo bà ta sau khi chết. Nói trở lại kiếp sống của Phil lúc ấy, là một người phụ nữ đang sanh em bé. Đó là một cảm giác kỳ lạ khi một người đàn ông cảm nhận tất cả những cảm xúc của một người phụ nữ đang trải qua quá trình sinh con. Người phụ nữ (Phil) đã thiệt mạng khi một nhóm binh lính Tây Ban Nha xâm lược làng và bắt đầu tàn sát mọi người.

Đây là các dạng của cuộc sống mà mọi người thường gặp trong những lần đầu trở lại kiếp sống quá khứ. Tôi rất lấy làm quen thuộc đối với những thông tin này vì vậy tôi không xem nó là đặc biệt. Tôi đã thu thập được hàng trăm thông tin như thế. Mặc dù nó có thể hữu ích cho các đối tượng thôi miên, nhưng chúng chỉ hữu ích với tôi như là một tích lũy tổng quan về lịch sử.

Tuy nhiên, một điều kỳ lạ đã xảy ra vào phiên thôi miên lần thứ tư. Khi “cửa thang máy” bắt đầu mở ra, anh nhìn thấy một dãy địa hình màu đen lạ lẫm in trên đường chân trời. Những bóng đen hình răng cưa, gồ ghề in trên bầu trời đỏ. Khi anh nhìn thấy nó, vì một lý do nào đó làm anh cảm thấy không thoải mái. Nó làm anh khó chịu và anh không thích nó. Anh không muốn khám phá nó và yêu cầu được trở lại thang máy và đi nơi khác. Tôi không bao giờ ép ai làm bất cứ điều gì họ cảm thấy khó chịu, nên tôi để cho anh ta đi đến nơi anh muốn. Và anh đã trở lại ở dưới đáy của thang máy. Đây là một phần của việc xây dựng lòng tin khi tôi để các đối tượng làm những gì họ cảm thấy thoải mái nhất. Họ sẽ cảm thấy rằng họ thực sự đang kiểm soát chính mình trong quá trình trở về quá khứ. Tôi thấy rằng nếu có một cái gì đó quan trọng mà họ cần thấy thì cuối cùng họ cũng sẽ đi tìm hiểu mà không phải ép buộc. Tôi rất tò mò về địa hình kỳ lạ đó, hình như nó không giống bất cứ nơi nào mà tôi biết. Khi tỉnh dậy, tôi hỏi anh ta tại sao anh không muốn khám phá nó. Anh nói rằng anh cũng không có ấn tượng nơi đó là đâu. Cảnh quan của nó rất lạ mà anh cũng không hiểu về nó. Địa hình răng cưa đó không nhẵn nhụi như cây cối, những răng cưa đó làm anh khó chịu. Về phía bên phải, anh đã nhìn thấy một “thân cây”, có một cái gì hình xoắn ốc tương tự như một chiếc bánh rán lớn với khía cạnh tròn bao quanh “thân cây” và nằm gần trên đỉnh của nó. (Xem bản vẽ) “Có điều gì đó về cảnh quan này làm cho tôi không thoải mái,” anh nói nhẹ nhàng với cái nhìn xa xôi trong mắt anh. “Một cảm giác hoàng hôn, một kiểu tối tămi… một bóng tối dường như không thay đổi.” Ánh mắt anh chuyển trở về hiện tại, “Tôi rất vui vì bạn đã không buộc tôi khám phá nó, và bạn đã cho tôi lựa chọn trở về “thang máy”. Tôi không biết tại sao, nhưng tôi cảm thấy ở thang máy an toàn hơn”.

Đứa con của Ngôi sao - Những người trông nom Trái Đất - Cannon Dolores

Có điều gì đó kinh hoàng về những cảnh đó? Nó ở đâu và tại sao nó lại làm anh khó chiu? Rõ ràng tiềm thức từ một thế giới khác đã được cho phép thấm qua trí nhớ hiện tại. Phải mất vài tuần sau đó chúng tôi mới có thể khám phá ra ý nghĩa của cảnh quan này và biết được lý do làm cho anh miễn cưỡng phải khám phá nó.

Trong các phiên thôi miên tiếp theo, anh dường như bị cuốn vào kiếp sống ở Đức mặc dù có cảm giác cay đắng trong đó. Anh cảm thấy cảm xúc lớn bị khuấy động bởi những kỷ niệm, có cảm giác sống động của sự tức giận, thất vọng và bất hạnh. Anh muốn để cho những cảm giác nặng nề này thoát ra ngoài nhưng anh sợ xúc phạm tôi nếu để cho cho tôi nhìn thấy. Anh thừa nhận anh cũng từng rất khó khăn đối phó với cảm xúc của mình trong cuộc sống hiện tại. Anh cảm thấy bị bắt buộc phải giữ nó bên trong, thậm chí không cho phép gia đình mình nhìn thấy cảm xúc của mình. Tôi đảm bảo với anh là mục đích tôi làm việc với anh là để giúp đỡ cho anh cảm thấy an toàn khi để cho những cảm xúc đó thoát ra ngoài. Nói ra cảm xúc thường rất có lợi.

Trong những buổi thôi miên tiếp theo, anh thỉnh thoảng lại nhìn thấy nhiều cảnh làm anh khó chịu. Nhiều cảnh chợt thoáng qua về một thành phố xa lạ với rất nhiều tháp và những chiếc ô tô bay như máy bay, bay lượn trong không khí. Toàn bộ quang cảnh của thành phố không có màu sắc, chỉ là một màu xám với những ánh đèn trắng. Mỗi lần xuất hiện cảnh này anh lập tức rút lui, yêu cầu được quay trở lại nơi an toàn thang máy hay chuyển đi nơi khác. Tôi bị hấp dẫn bởi những cảnh được miêu tả, chắc chắn là nó ở thế giới khác hoặc ít nhất là của tương lai, và tôi đã nóng lòng khám phá chúng. Nhưng từ kinh nghiệm tôi biết không để cho sự tò mò của tôi can thiệp vào. Tốt nhất không nên hối thúc đối tượng, để cho họ tự khám phá những kiếp sống theo khả năng của họ.

Phil đã bối rối, “Tôi cảm giác có cái gì đó nằm dưới bề mặt của câu chuyện và vài lần nó như muốn ngoi lên.” Anh cảm thấy nếu bất cứ điều gì có thể được tìm hiểu ngay khi còn bên trong thang máy thì anh sẽ có can đảm để khám phá nó. Tôi cảm nhận rằng sự bất ổn của anh dường như có liên quan với những cảnh quang của dãy địa hình lởm chởm và những thành phố xa lạ đó.

MUA SÁCH GỌI NGAY
0938 134 390 PHONE / ZALO
RitaTuyen@gmail.com



Wednesday, September 28, 2022

LIỆU CÓ CUỘC SỐNG SAU KHI CHẾT HAY KHÔNG? 0938 134 390

Một trong những bí ẩn lớn nhất của loài người, đó là:

LIỆU CÓ CUỘC SỐNG SAU KHI CHẾT HAY KHÔNG?

và nếu câu trả lời là có, thì sẽ kéo theo hàng loạt các câu hỏi:

1. Sau khi chết ta sẽ đi về đâu?

2. Ai sẽ lên Thiên Đàng và ai sẽ xuống Địa Ngục?

3. Có những ai ở thế giới bên kia? Hàng ngày họ làm những gì?

4. Bao giờ ta sẽ bắt đầu 1 kiếp sống mới?

5. ... hàng tỉ câu hỏi khác.

Tất cả sẽ được trả lời trong quyển sách Từ Sau Khi Chết Đến Tái Sinh. Cuốn sách này ghi chép lại lời thuật của hàng trăm thân chủ về hành trình (tương tự nhau) của 1 linh hồn trong khoảng giữa 2 kiếp.

Đợt 1 này Thư viện chỉ bán hơn 20 quyển. Bạn nào đăng ký sớm sẽ được mua với giá ưu đãi 168k thay vì 186k.

Ngoài ra, Thư viện vẫn tiếp tục bán 2 đầu sách Thông Điệp Từ Các Đấng Sáng Tạo và Ba Làn Sóng Tình Nguyện Viên và Trái Đất Mới nhé!

Hãy nhắn tin ngay cho Thư viện để đặt sách nhé!


MUA SÁCH GỌI NGAY

0938 134 390 PHONE / ZALO

RitaTuyen@gmail.com



REVIEW SÁCH - TỪ SAU KHI CHẾT ĐẾN TÁI SINH 0938134390

 REVIEW SÁCH - TỪ SAU KHI CHẾT ĐẾN TÁI SINH

Nói thật là cuốn sách này nó hay quá hay đi! Đây là 1 cuốn sách mà Thư viện rất tâm đắc! Thật sự nếu bạn chưa mua thì mau mua lẹ mang về mà đọc! Nếu bạn mua rồi thì cũng vẫn nên mua tiếp mà tặng cho những người thân của mình. Bởi vì...

Nó phù hợp với tất cả đối tượng, từ những người không hề quan tâm đến tâm linh, cho đến những người mới tìm hiểu về tâm linh, cũng như cả những bạn đã theo tâm linh từ lâu.

Nó giải thích 1 vấn đề mà con người muôn thuở ai ai cũng thắc mắc. Đó là: 

Sau khi chết, liệu có phải là chấm hết? Nếu không, thì chúng ta đi đâu về đâu?

1. Người không quan tâm đến tâm linh thì cũng sợ chết, và cũng nghe nói nhiều về thế giới âm, thế giới vô hình này kia. Thế thì sẽ háo hức và tò mò. Cuốn sách này lại được viết theo lối khoa học chứ không phải ma mị, mê tín dị đoan nên rất dễ chinh phục đối tượng độc giả này.

2. Người mới chập chững bước chân vào tâm linh thì lại càng cần củng cố rằng niềm tin mới của mình là chính xác. Rằng có thế giới bên kia, rằng có những kiếp sống và những bài học, rằng xung quanh ta luôn có những vị thầy tâm linh ngày đêm bảo vệ và hướng dẫn ta.

3. Nhóm thứ 3 thì đọc vì say mê, vì tri thức, vì muốn sở hữu những quyển sách vừa hay vừa đẹp vừa sang.

Sách mới lại về thêm 1 đợt nữa, nhưng lần này Thư viện không đặt nhiều nên số lượng cũng ít ít thôi nha cả nhà. Vì thế cả nhà nếu ai chưa đặt sách thì tranh thủ nhanh tay nha!

P/s: Tuyền vẫn liên tục bán Thông điệp từ các Đấng Sáng Tạo Ba Làn Sóng Tình Nguyện ViênTrái Đất Mới nha cả nhà!


MUA SÁCH GỌI NGAY

0938 134 390 PHONE / ZALO

RitaTuyen@gmail.com




MỞ BÁN SÁCH MỚI!!! 0938134390


 MỞ BÁN SÁCH MỚI!!!

Nếu bạn yêu sách của bà Cannon Dolores, bạn không thể không biết đến quyển Những Người Trông Nom Trái Đất.

Về mặt kiến thức, thực sự Ad không đánh giá cao nó như Thông Điệp từ Các Đấng Sáng Tạo, hay Từ Sau Khi Chết Đến Tái Sinh. Tuy nhiên, nó có 1 vai trò rất khác, đó là 

TRUYỀN CẢM HỨNG, KHƠI NGUỒN, KHAI SÁNG, NHẮC NHỞ TA VỀ NHỮNG KÝ ỨC XA XƯA MÀ TA TỪNG BIẾT, ... 

Để ad kể tiếp cho nghe!

Ad vẫn nhớ như in đây là quyển đầu tiên mà Ad đọc của bà Cannon Dolores. Nó truyền cho Ad 1 cảm xúc mãnh liệt, 1 sự xúc động tuôn trào, ... không diễn tả được thành lời. Nó như 1 lời khẳng định chắc nịch về sự tồn tại của các vũ trụ, các cõi, các sinh mệnh, các chiều không gian khác ... bên ngoài Trái Đất.

Ad cảm thấy như quê nhà, bạn bè, ... đang vẫy gọi mình qua trang sách. Ad đã đọc ngấu nghiến 1 mạch hết sạch quyển sách trong 1 đêm.

Về sau Ad biết rằng rất nhiều bạn cũng giống như ad, có cảm giác bị gõ đầu, có cảm giác như mình tỉnh khỏi cơn mê, ... khi đọc quyển sách này!

===================

Những Người Trông Nom Trái Đất kể về cuộc phiêu lưu của PHIL, 1 linh hồn từng nắm giữ vai trò thành viên Hội đồng quản lý 1 hệ hành tinh, với các cõi giới, các chủng tộc, và công việc, ... khác nhau trong các vũ trụ, trước khi anh ấy đồng ý xuống Trái Đất. Một trong những cuộc phiêu lưu đó đã hé lộ nguồn gốc thần thánh của nhân loại, lịch sử và tương lai của chúng ta dưới góc nhìn của NHỮNG NGƯỜI TRÔNG NOM TRÁI ĐẤT.

Thứ 7 này sẽ có sách, cả nhà ai muốn đặt sách hãy nhanh tay comment hoặc nhắn tin cho Thư viện nhé!

===================

P/S: Ngoài quyển Những Người Trông Nom Trái Đất này, Thư viện vẫn đang bán:

1. Ba Làn Sóng Tình Nguyện Viên và Trái Đất Mới

2. Thông Điệp từ Các Đấng Sáng Tạo

3. Từ Sau Khi Chết đến Tái Sinh

Cả nhà ai chưa mua thì mua ủng hộ Thư Viện nhé!


0938 134 390 -  PHONE / ZALO



VŨ TRỤ XOẮN - TẬP 1 - Cannon Dolores 0938134390

 Giải nghĩa về Nghiệp Quả: - Trích Vũ Trụ Xoắn tập 1 - Cannon Dolores

Với cảm nhận của chúng tôi trong bối cảnh của bà, nghiệp là đại diện cho các sự bất hòa và sự lệch lạc của các năng lượng, cần được định hướng lại thông qua trải nghiệm. Chúng tôi cảm thấy khái niệm nghiệp chướng, như được hiểu là không chính xác trong mô tả này vì nó không phải là một kiểu “trả nợ”. Chúng tôi cảm thấy cách hiểu về nghiệp chướng thời điểm này là một trong những kiểu tác động như là trừng phạt và đây thực sự là một nhận thức hoàn toàn sai lầm. Đơn giản là khi tạo ra cái mà người ta gọi là nghiệp “xấu”, cách đơn giản là đối phó với những năng lượng đã trở nên lạc nhịp hoặc méo mó. Và vì vậy chúng tôi cảm thấy sẽ chính xác hơn khi nói rằng một người giải quyết nghiệp chướng của mình chính là đang điều chỉnh lại năng lượng của mình.

* Người dịch: Theo ý của thực thể đang nói chuyện thông qua Phil, khi các trải nghiệm chưa đầy đủ, linh hồn sẽ còn các cảm xúc, bám chấp, mong cầu của trải nghiệm đó, linh hồn vẫn sẽ muốn trải nghiệm lại kết quả cũ hoặc thử kết quả mới, gọi chung là nghiệp. Điều đó nghĩa là năng lượng đang lệch lạc, cần định hướng lại. Nếu trải nghiệm đủ đầy, linh hồn có đủ kinh nghiệm và không còn nhu cầu trải nghiệm thêm nữa, khi đó linh hồn hết nghiệp và năng lượng đã được định hướng. Theo quan điểm này thì không có chuyện ai cũng chỉ cần tu là giác ngộ vì tu chỉ là 1 khía cạnh rất nhỏ trong vô số kinh nghiệm mà linh hồn có thể thu thập qua các kiếp sống.





BẢNG BÁO GIÁ SÁCH